Tại sao nói, con người có 2 phần: Phần con và phân người?

Thảo luận: Phần con và phần người tuy 2 mà 1

Phần ‘con’ và phần ‘người‘ – hai khía cạnh của bản chất con người – đều tồn tại trong chúng ta một cách hoàn hảo. Tuy nhiên, trong cuộc sống hàng ngày, chỉ có một trong hai phần này được thể hiện ra bên ngoài, trong khi phần còn lại bị che giấu.

Vậy, theo bạn, trong hoàn cảnh nào chúng ta nên thể hiện phần ‘con’ và hoàn cảnh nào nên thể hiện phần ‘người’ trong con người?

Đừng ngại khó khăn! Nếu bạn cảm thấy thách thức, hãy cùng nhau thảo luận và tìm ra câu trả lời phù hợp cho riêng mình.”

Sau đây vài “trích dẫn”

STT Đoạn trích dẫn
01 “Phần ‘Con’ và ‘Người’ thực chất là sự kết hợp giữa Bản năng và Lý trí trong con người.

Khi hành động theo bản năng, phần ‘con’ chiếm ưu thế. Điều này phù hợp trong hoàn cảnh sống như động vật: săn bắt, tình dục, ham ăn ham uống…

Khi lý trí chiếm ưu thế, con người trở nên trí tuệ. Lý trí giúp ta nhận thức về đạo đức, lễ nghi, phán đoán và phân biệt đúng sai, lựa chọn tốt nhất cho bản thân.

Do đó:

Trong xã hội, công việc, học tập: Lý trí nên đóng vai trò chủ đạo, cần suy nghĩ kỹ trước khi hành động.

Trong cuộc sống riêng tư, như tình cảm gia đình, người yêu: Có thể để bản năng chiếm ưu thế hơn, thể hiện tình cảm, sự quan tâm, vui vẻ hoặc tỏ lòng ghét theo cảm xúc thật. Tuy nhiên, cần biết điều chỉnh để không gây tổn thương cho người khác.

Trường hợp đặc biệt là giác quan thứ 6 hay bản năng dã thú, giúp cảm nhận nguy hiểm sắp xảy ra. Đây không phải lý trí mà là bản năng trời sinh.

Kết luận, phần ‘Con’ và ‘Người’, hay Bản năng và Lý trí, sẽ do mỗi cá nhân tự điều chỉnh theo hoàn cảnh. Tuy nhiên, sống trong xã hội, hãy để Lý trí chiếm ưu thế hơn Bản năng để bảo vệ lợi ích của bản thân và người xung quanh, duy trì sự tôn trọng và giá trị những kiến thức tích luỹ.”

02 Đáp án của 1 bạn đạo chúa – Giấu tên

Nỗ lực trong cuộc đời để sống đúng với bản chất tốt đẹp của con người. Đừng chấp nhận hạnh phúc nửa vời.

Phần ‘con’ là sự yếu đuối và sai lầm trong con người, trong khi phần ‘người’ thể hiện sự tốt bụng và chân thành, phản ánh hình ảnh của Thiên Chúa.

Con người mắc lỗi nên phải chịu đau khổ và cái chết, nhưng Chúa Giê-su sẽ cứu rỗi những ai quyết tâm sửa đổi và trở về con đường thiện lương.

Mọi người đều có lỗi lầm, không ai hoàn hảo. Vì vậy, chúng ta cần thay đổi từ từ, dùng tâm trí và hành động để cố gắng, nỗ lực mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây; mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm của phần đời ngắn ngủi còn lại.

Chúa có thể gọi bạn về bất cứ lúc nào! Hãy tỉnh táo và sẵn sàng!

Chúc bạn tốt lành

Trong mỗi con người đều tồn tại hai mặt thiện ác, luôn đối lập như âm dương, ngày đêm, yêu ghét. Sâu trong mỗi kẻ ác cũng còn chút tốt, và ngược lại. Bản tính ác của con người đã được các triết gia phương Đông và Tây đề cập, như Freud nhìn thấy trong chiến tranh và Tuân Tử cho rằng con người vốn ác.

Bản tính ác được kiềm chế bởi hai sợi dây: pháp lý và luân lý. Pháp lý là hệ thống luật pháp của quốc gia, trong khi luân lý là giá trị đạo đức do dư luận và tòa án lương tâm điều chỉnh. Các tôn giáo cũng là sợi dây luân lý, giúp điều chỉnh đạo đức con người.

Việc thừa nhận bản tính ác là khó khăn, nhưng nó luôn tồn tại. Chúng ta cần hiểu rõ nó để chuyển hoá thành đòn bẩy khơi dậy bản tính thiện, học cách sống hoà hợp với chính mình và xã hội trong bối cảnh văn hoá phương Tây và Đông đang giao thoa.

Trong mỗi con người, sự tồn tại của hai mặt thiện ác là điều không thể phủ nhận. Những mặt này luôn đối lập với nhau, tương tự như âm dương, ngày đêm, yêu và ghét. Điều đáng chú ý là dù chúng ta có là kẻ ác hay người tốt, sâu bên trong chúng ta luôn ẩn chứa mặt trái của bản tính. Các triết gia từ phương Đông lẫn phương Tây đều đã khám phá và đưa ra những suy nghĩ về bản tính ác của con người.

Theo Sigmund Freud, một nhà tâm lý học phương Tây nổi tiếng, con người có bản tính ác khi đối mặt với xung đột và chiến tranh. Freud đã chứng kiến nhiều biến cố lịch sử đẫm máu, từ thế chiến thứ nhất đến các trại tập trung của Đức quốc xã. Ông cho rằng bản tính ác luôn tồn tại và chi phối con người, khiến chúng ta đánh mất tính nhân bản của mình.

Ở phương Đông, triết gia Tuân Tử đã đi tiên phong trong việc đưa ra tư tưởng rằng bản tính con người vốn ác. Ông cho rằng ham muốn là bản năng của mỗi người và không thể loại bỏ được. Theo Tuân Tử, bản tính ác chỉ có thể được kiểm soát và hướng tới thiện nếu con người được giáo dục và tuân theo đạo lý.

Để kiểm soát bản tính ác trong mỗi người, chúng ta cần phải chịu sự kiềm chế của hai sợi dây: sợi dây pháp lý và sợi dây luân lý. Sợi dây pháp lý là hệ thống luật pháp của một quốc gia, bắt buộc mọi người phải tuân theo và được điều chỉnh bởi các cơ quan hành pháp. Trong khi đó, sợi dây luân lý lại được xây dựng từ các giá trị đạo đức, do dư luận xã hội và tòa án lương tâm của mỗi người điều chỉnh. Các tôn giáo như Thiên Chúa giáo, Phật giáo, và các tôn giáo khác cũng đóng vai trò như một sợi dây luân lý, giúp điều chỉnh đạo đức con người.

Việc thừa nhận bản tính ác trong mỗi con người là điều không dễ dàng. Nhưng thực tế, dù chúng ta có thừa nhận hay không, bản tính ác vẫn luôn tồn tại trong chúng ta. Trong thế giới hiện đại ngày nay, khi các giá trị văn hóa và tư tưởng phương Tây và phương Đông kết hợp và tạo ra sự xung đột, bối rối, chúng ta càng cần phải đối mặt và hiểu rõ bản tính ác của mình.

Công nghệ và xã hội ngày càng phát triển, chúng ta đang phải đối mặt với nhiều cám dỗ, lựa chọn và lợi ích hơn. Trong những hoàn cảnh như vậy, việc kiểm soát bản tính ác trong mỗi người lại càng trở nên khó khăn. Chúng ta không chỉ cần thừa nhận bản tính ác mà còn cần hiểu rõ nó hơn, nhằm biến nó thành đòn bẩy để kích hoạt bản tính thiện trong mình, tìm cách chung sống với chính mình và chính xã hội.

Những nỗ lực này đòi hỏi sự kiên trì và quyết tâm. Bằng cách nuôi dưỡng những giá trị đạo đức tốt đẹp, tiếp tục học hỏi và trau dồi kiến thức, chúng ta sẽ dần khắc phục được những bản tính ác trong mình, đồng thời định hướng chúng theo một hướng tích cực.

Việc hiểu rõ và chấp nhận bản tính ác của con người là bước đầu tiên để chúng ta có thể phát triển bản tính thiện. Bằng cách áp dụng những giá trị luân lý và pháp lý, chúng ta có thể hướng đến một cuộc sống hòa bình, công bằng và hạnh phúc. Quá trình này không chỉ đòi hỏi sự nỗ lực của từng cá nhân mà còn cần sự hợp tác của cả xã hội, giáo dục và các tổ chức tôn giáo.

Cuối cùng, việc đối mặt với bản tính ác trong mỗi người là một hành trình dài, đầy thách thức. Tuy nhiên, nếu chúng ta không ngừng nỗ lực, chúng ta sẽ có thể đạt được một cuộc sống tốt

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *